Hứa Thiên hỏi: “Trưởng đồn Lý nói người đầu tiên là chết đuối, vậy hai người này thì chết như thế nào?”
“Người đều hỏa táng rồi, chết như thế nào đều là nghe người trong thôn họ kể lại, nghe nói người xảy ra chuyện ở nhà Hoàng Đại Lực là treo cổ trên xà nhà, trên mặt đất có cái ghế bị đổ trông giống như tự treo cổ, người được phát hiện ở ruộng ngô là bị rắn độc cắn chết.”
"Rắn độc?" Hứa Thiên nhíu mày, đều rất kịch tính, cũng khó trách người trong thôn lại cho rằng là Hoàng Đại Lực đến báo thù.
Đợi bọn họ đến đồn cảnh sát, Ninh Việt đã trở về.
Anh đưa người bị bỏng đến trạm xá, bố trí người trông coi, lại đưa Thôn trưởng Dương và người ăn trộm hài cốt kia về đồn cảnh sát.
Lúc này đồn cảnh sát không lớn càng thêm chật chội, những người bao vây bên ngoài kia đã tản đi, Hứa Thiên còn tưởng bọn họ đều đã về thôn Dương, hỏi ra mới biết, Trưởng đồn Lý chỉ đưa mười một người trên năm mươi lăm tuổi trở về, những người khác do cảnh sát vũ trang trông coi, nhốt vào hai phòng làm việc trống.
Những người này chắc không ngờ mình sẽ bị bắt, bọn họ đều cho rằng "nhiều người cùng phạm tội thì không ai bị trừng phạt", bây giờ từng người đều nhụt chí, chỉ nói là đi theo cán bộ thôn đến làm việc, những chuyện khác đều không biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play