Cục trưởng Hạ chưa để anh nói xong đã trừng mắt: “Ai mà chẳng có lúc nhìn lầm? Hơn nữa lúc đó tôi cũng chỉ lo lắng cho sự an toàn của cô ấy thôi.”
Hồ Đông và Tiểu Liêu cũng bái phục Hứa Thiên sát đất.
Trên đường về, Hồ Đông hỏi cô: “Tiểu Hứa, tôi nói này sao cô lại nhìn ra anh ta không bị nói lắp?”
Hứa Thiên giải thích: “Tôi phát hiện ra lúc anh ta không muốn nói thì lắp bắp rất nặng, lúc muốn nói thì dù người khác tranh lời, ngăn cản anh ta nói, anh ta vẫn cứ lắp bắp nói cho xong. Tật nói lắp mà có thể kiểm soát nhịp điệu và độ nặng nhẹ thì còn khó hơn cả tật nói lắp thật nữa.”
Mọi người đều cười ồ lên, Tiểu Liêu nói: “Đúng rồi, chẳng phải nói anh ta là người đi mua đồ cho trà lâu sao? Lắp bắp nặng như thế thì đi mua đồ kiểu gì?”
Ninh Việt cười nói: “Chị tôi cũng hết hồn, bình thường nhìn anh ta hiền lành đáng tin cậy, ai ngờ đều là giả bộ. Tên này ngụy trang sâu thật đấy, người bình thường ai mà ngày nào cũng lắp bắp, câu nào cũng lắp bắp! Nếu không phải hôm nay Tiểu Hứa dụ ra, tôi thấy đợi anh ta vào phòng thẩm vấn, còn phải tiếp tục giả vờ lắp bắp, giờ thì hay rồi, sợ đến mức khai hết ra.”
Mọi người đều cảm thấy đại thắng, nhưng họ không ngờ, đợi đến khi đưa về Cục cảnh sát thành phố, việc thẩm vấn lại không dễ dàng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play