Ninh Việt ấn bộ đàm, hô vào bên trong: “Tiểu Thiệu, anh phải để chúng tôi xác nhận con tin có an toàn không, Phùng Đào và bọn trẻ thế nào rồi? Tôi có thể nói chuyện với bọn chúng vài câu không?”
Nửa ngày sau, bên kia mới truyền đến giọng nói lắp bắp của Tiểu Thiệu: “Ninh... Đội trưởng Ninh, tôi... Tôi biết... Anh... Anh không lo lắng cho chị anh sao?”
“Anh nói anh đã gặp tôi ở trà lâu? Thật ra tôi với chị tôi không thân thiết đến vậy, tôi cũng biết anh không có ác ý với chị ấy, khiến tôi kỳ lạ là anh trong tay rõ ràng có Lỗ Siêu còn có những đứa trẻ kia, tại sao còn phải bắt cóc chị tôi? Để báo thù cho đại ca của anh sao?”
“Tôi... Tôi không có đại... Đại ca!”
“Vậy thì càng kỳ lạ!”
“Tiểu... Tiểu Đào nói những đứa trẻ đó không... Không ai sẽ... Để ý!”
Hứa Thiên nghe giọng nói của Tiểu Thiệu, nghĩ đến hai bộ thi thể bị chôn cất qua loa, trong lòng khẽ thở dài, có lẽ Phùng Đào mang theo bọn trẻ ra ngoài ăn xin, có người đã hỏi qua, nhưng sợ phiền phức, không điều tra tiếp, cô ta mới nói như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play