Hứa Thiên cũng đi theo, ai ngờ đâu đến nên thì người đã đi rồi, hàng xóm bên cạnh nghe thấy tiếng gõ cửa liền ra nói: “Chiều nay đi rồi thì phải! Hình như thuê một chiếc xe chở khách, mỗi người vác một cái bọc, giống như chuyển nhà ấy, nhét hết lên xe rồi đi.”
"Bọn họ đi đâu, bác có biết không?" Ninh Việt hỏi.
Người hàng xóm hừ một tiếng: “Gia đình này kỳ quái lắm, tôi thấy nữ chủ nhà cũng không giống người có thể sinh được bảy tám đứa, tôi đang mong bọn họ đi đây, hỏi làm gì, mà hỏi thì người ta cũng không nói với tôi. Có lần tôi kéo một đứa bé gái hỏi nó khóc gì, nam chủ nhà liền trừng tôi, người nữ kia còn chửi tôi, chê tôi quản chuyện nhà người ta.”
Hứa Thiên không kìm được hỏi: “Biết có vấn đề, sao không báo cảnh sát?”
Người kia bất lực nói: “Thêm một việc không bằng bớt một việc, hơn nữa người ta còn làm được giấy tạm trú, đường phố này cũng chẳng ai quản, tôi việc gì phải gây sự với người ta.”
Ninh Việt rất muốn tìm người ở ủy ban khu phố hỏi cho rõ, xem giấy tạm trú của họ làm thế nào mà có, nhưng đã chín giờ tối rồi, chỉ có thể liên lạc vào ngày mai.
Hồ Đông dùng đèn pin soi từ khe cửa, nhìn vào bên trong: “Hay là chúng ta phá cửa xông vào trước đi, xem bên trong có tìm được manh mối gì không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play