Hứa Thiên vừa nghe đã hiểu, cái chết của con gái thứ tư chắc chắn có liên quan đến mẹ chồng cô ta.
Sử Đông Phượng đưa tay lau nước mắt: “Đứa thứ ba vừa sinh ra đã mất rồi, tôi tuy buồn nhưng rốt cuộc cũng không nhìn thấy, nhưng đứa út nuôi đến năm tháng rồi, đã biết cười với tôi, còn biết nhả bọt, trong lòng tôi như bị khoét một miếng thịt vậy, khó chịu vô cùng! Tôi không kìm được phát cáu mấy lần, mẹ chồng tôi nói tôi phát điên rồi, có lẽ tôi thật sự điên rồi.”
Hứa Thiên nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của cô ta, bỗng nhiên nghĩ đến chiếc xe của Lỗ Siêu, đứa bé khỏe mạnh nhưng không biết nói kia.
Cô ra ngoài nói với Ninh Việt: “Chẳng lẽ đứa thứ ba không chết, mà là bị đưa cho người khác? Sau khi đứa thứ tư chết, Sử Đông Phượng phát điên, Lỗ Siêu liền đòi lại đứa thứ ba, muốn an ủi vợ.”
Ninh Việt nhíu mày: “Cô nói đứa bé gái trong xe là đứa thứ ba của nhà họ Lỗ? Tiểu Hứa, sợ là cô nghĩ Lỗ Siêu tốt quá rồi, đã nỡ đem con cho người khác, sao có thể đòi lại được? Hơn nữa nếu thật sự là con gái ruột của Lỗ Siêu, sao có thể trần truồng nhét vào cốp xe được?”
“Cũng đúng, không hợp lý lắm. Tôi đi hỏi mẹ Lỗ Siêu xem sao, dù đứa thứ ba là thế nào, thì cái chết của đứa thứ tư chắc chắn có liên quan đến bà ta.”
Ninh Việt cản cô lại: “Vừa rồi Tiểu Tạ vừa dọa vừa dỗ, cũng không hỏi ra sự thật. Chúng ta đổi cách, đi lừa bà ta xem sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play