Chu Huy kích động nói rất nhiều: “Tôi đúng là không phải người tốt gì, vốn định coi cô ta như một tình nhân nhỏ, nhưng sau này tôi chịu không nổi nữa. Lữ Tân luôn giám sát tôi, dù cô ta bắt đầu qua lại với tên què kia, cũng không chịu buông tha cho tôi.”
Ninh Việt nói: “Cô ta đến nhà ông lúc bao nhiêu tuổi? Ông không quản được cô ta sao?”
Chu Huy thở dài một tiếng: "Cô ta đến ba mẹ cô ta còn dám hạ độc, tôi nào quản được chứ. Năm mười lăm tuổi cô ta đã dám cướp giật rồi! Các người dám tin không? Hôm đó tôi giặt quần áo cho cô ta, thấy tiền trong túi cô ta sắp bằng nửa tháng lương của tôi, liền hỏi cô ta sao lại thế. Vậy mà cô ta lại kéo tôi đi cướp, tôi không dám đi, cô ta còn nói liều thì ăn nhiều, nhát thì ăn ít! Lúc đó tôi hối hận muốn chết, sao lại nhận cái cục nợ nóng bỏng tay này chứ! Tôi vốn định đưa cô ta đến trường cấp ba nội trú, rồi thi vào một trường đại học xa một chút, từ từ xa lánh, nhưng cô ta không chịu.”
“Cô ta cứ hễ không vui là lại nói với tôi, nói ở nhà tôi không cảm nhận được sự ấm áp, cô ta còn nói cảm thấy chúng tôi giống như ba mẹ cô ta vậy, thật phiền phức, lúc đó tôi đã rợn tóc gáy. Tôi thật sự sợ cô ta sẽ động tay động chân với tôi và dì út của cô ta, càng sợ cô ta sẽ làm hại Tiểu Đạt nhà tôi, tôi chỉ đành dỗ dành chiều chuộng cô ta, sợ cô ta không vui! Cô ta cứ hễ buồn chán là lại thích gây chuyện, còn bắt tôi mua xe máy dạy cô ta lái, nhưng chuyện cướp giật trên đường cao tốc tôi chỉ đi theo hai lần, không biết cô ta còn có đồng bọn nào khác không."
Ông ta càng nói càng bất lực: “Cô ta từng cố ý tông chết người trên đường cao tốc đấy! Người ta đang đi bộ bên đường, lại không cản đường cô ta. Hơn nữa cô ta còn cảm thấy chưa đã nghiền, còn muốn dành tiền mua ô tô.”
Hứa Thiên càng nghe càng tức, bọn tội phạm giết người biến thái đều cùng một kiểu giết người, Lữ Tân rõ ràng không phải, cô ta chỉ đơn giản cảm thấy vui nên mới đi cướp giật, tông người, quả thực là ác ma bẩm sinh.
Chu Huy nói: “Tôi cũng từng nghĩ đến việc báo cảnh sát tố giác cô ta, nhưng cô ta quá tàn nhẫn lại quá thông minh, một lần không thành công, cô ta sẽ không cho tôi cơ hội thứ hai. Hơn nữa tên què cấu kết với cô ta lại có người ở Cục cảnh sát, hình như còn là lãnh đạo, các người bảo tôi nào dám, sợ người ta tạo ra một vụ tai nạn, khiến cả nhà ba người chúng tôi đều chết không toàn thây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT