Cục trưởng Hạ: “Ý cậu là Lão Mạc ban đầu chỉ huy Điền Nguyên Khải giết người là để tự bảo vệ mình, sau này là để vơ vét tiền bạc? Ông ta quả thực là không coi ai ra gì!”
Ninh Việt nghiêm túc nói: “Cục trưởng Hạ, những vụ án được ghi sau trong sổ sách không đe dọa được đến Bí thư Mạc, tôi nghi ngờ có lẽ giết người không phải là chủ ý của ông ta.”
Hồ Đông cau mày: “Đội trưởng Ninh, ý cậu là Bí thư Mạc không khống chế được Điền Nguyên Khải, bọn họ hình thành mối quan hệ chế ước lẫn nhau, lợi dụng lẫn nhau?”
Thấy Ninh Việt gật đầu, Cục trưởng Hạ đột nhiên nói: “Vậy thì có thể giải thích được rồi, sổ sách đưa cho các cậu là bản sao, bản gốc ở chỗ chúng tôi thì rất dễ nhìn ra chỗ khác biệt. Hai trang đầu của sổ sách đều dùng cùng một cây bút máy, thông qua phân tích chữ viết và vết mực nhòe ở mặt sau có thể xác định là viết cùng một thời điểm. Có phải khi Lão Mạc phát hiện không thể kiểm soát được, mới bắt đầu ghi sổ sách, còn bổ sung những gì đã làm trước đó một lần không.”
"Rất có thể!" Ninh Việt nói: “Bây giờ Lữ Tân và Chu Huy đều không chịu khai, Cục trưởng Hạ, bên Bí thư Mạc...”
Cục trưởng Hạ lập tức nói: “Tôi lập tức đưa người đến đây, giao cho các cậu thẩm vấn!”
Hứa Thiên ở bên cạnh vẫn luôn lật xem những vụ án cũ có nhắc đến trong sổ sách, lúc này đặt một bản lưu trữ lên bàn: “Cục trưởng Hạ, Đội trưởng Ninh, chiếc xe máy mà Lữ Tân từng đi, khi đó đội không có chỗ để, vứt ở đội cảnh sát giao thông rồi, bây giờ còn giữ không? Tôi nghĩ nên đi tìm xem, có lẽ trên xe có thể tìm thấy bằng chứng chỉ ra Lữ Tân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT