Vốn tưởng kế ly gián thành công, sắp thấy chân tướng, kết quả Lữ Tân vậy mà vẫn giả vờ, Hứa Thiên có chút bực bội cũng có chút yên tâm. Đúng vậu, loại người tàn nhẫn đến mức dám ra tay với một kiểm sát viên không quen biết, sao có thể bị người khác sai khiến được.
Hứa Thiên nhìn Lữ Tân thao thao bất tuyệt, hóa ra đây mới là con người thật của cô ta.
“Lữ Tân, cô đánh giá thấp Tôn Xuân Miêu rồi, nếu người không phải do cô giết, thì Tôn Xuân Miêu không phải là kẻ hèn nhát, cô chỉ dám bỏ thuốc ba mẹ cô, cô ta lại dám phân xác.”
Lữ Tân hừ lạnh một tiếng: “Chỉ dựa vào cô ta?”
“Cô cảm thấy một mình cô ta không làm được? Hay là cô biết cô ta có đồng phạm? Có phải dượng út của cô không?”
Lữ Tân vắt chéo chân: “Vừa rồi cô không phải nói có chứng cứ còn có nhân chứng sao? Vậy các người tự đi điều tra không ra à? Vừa rồi cô còn nói muốn nhắc nhở cái người họ Ninh kia, không thẩm vấn tôi nữa, vậy bản thân cô đây là đang làm gì?”
Hứa Thiên nhất thời á khẩu, cô tự nhận miệng lưỡi cũng lanh lợi, không ngờ vậy mà hôm nay lại bị nghi phạm phản bác đến không nói được gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT