Hứa Thiên cười: “Đặc điểm cơ thể bị điện giật chết rất rõ ràng, thường không cần giải phẫu.”
Mạnh Hạo nghẹn lời, ha ha nói: “Cũng đúng!”
Hai người vừa nói chuyện vừa đến phòng gặp mặt của nhà tù, ngoài việc không có đèn lớn chói mắt, cách bố trí cũng gần giống với phòng thẩm vấn của Cục cảnh sát.
Khi Chu Đạt bị dẫn vào, còn cười với Mạnh Hạo: “Kiểm sát viên Mạnh, tôi bị tuyên án rồi, anh còn đến thăm tôi?”
Mạnh Hạo: “Là vì chuyện của em họ anh, Lữ Tân.”
“Hả? Con bé lại đi làm phiền anh sao? Lần trước tôi đã nói với con bé rồi, mười ba năm thôi mà, đền một mạng người là đủ rồi, hơn nữa không phải cố ý, người cũng là tôi đánh chết, tôi không oan ức gì cả, sao con bé còn làm ầm ĩ?”
Mạnh Hạo cũng không nói nhiều, chỉ giới thiệu Hứa Thiên: “Đây là đồng chí Hứa của Cục cảnh sát thành phố có chuyện muốn hỏi anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play