Hồ Đông vô tội giơ tay: “Lão Điền vốn dĩ là người nhiệt tình, tuy vi phạm quy định, nhưng anh ấy nói là sẽ làm được, tôi tưởng anh ấy thấy Tôn Xuân Miêu quá thảm, thương cô ta thôi mà!”
Ninh Việt: “Anh ta nói những lời này là vào ngày thứ mấy Tôn Xuân Miêu bị tạm giam, cách cô ta tự sát bao lâu?”
“Chắc không quá một ngày, tôi nhớ tối hôm đó Tôn Xuân Miêu đã tự sát rồi.”
Ninh Việt càng tức giận hơn, giơ tay chỉ Hồ Đông: “Như vậy còn chưa đủ đáng ngờ sao? Lúc đó cậu không cảm thấy có vấn đề à?”
Hồ Đông hối hận lắc đầu: "Là do lúc cô ta bị áp giải về, hỏi Lão Điền con trai thế nào rồi, Lão Điền mới tùy tiện nói "Đưa đến trại trẻ mồ côi rồi, rất tốt". Sau đó Tôn Xuân Miêu lại hỏi, anh có thể đảm bảo sau này cũng tốt không? Anh ấy liền nói yên tâm, đảm bảo sẽ chăm sóc tốt cho đứa bé! Lúc đó tôi tưởng anh ấy muốn để Tôn Xuân Miêu đừng quá lo lắng, đây chỉ là tình người thôi, làm sao có thể nghĩ nhiều."
Hứa Thiên nói: “Đội trưởng Ninh, coi đây là một nghi điểm, có thể triệu tập Điền Nguyên Khải không?”
“Có lẽ không được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play