“Trên người anh ta có mùi rượu không?”
Bí thư thôn nói: “Toàn mùi máu, dù có mùi rượu cũng không ngửi thấy! Nhưng Tôn Minh đúng là hay uống vài chén, uống nhiều thì hay khoác lác, ai cũng biết.”
Chuyện này không có người chứng kiến, không ai biết Tôn Minh chạy sang nhà hàng xóm làm gì. Bao gồm cả cái chết của ba Tôn, mẹ Tôn và Tôn Tinh, cũng đều không có người chứng kiến.
Trên đường về, Hứa Thiên nói: “Đội trưởng Ninh, chuyện này chắc chắn có vấn đề! Tôi nghi có người đang trả thù cho Tôn Xuân Miêu!”
Ninh Việt đương nhiên cũng biết không có nhiều chuyện trùng hợp như vậy: “Đáng tiếc là bọn họ chưa từng báo cảnh sát. Nhưng theo tôi biết, Tôn Xuân Miêu không có người thân bạn bè nào có thể trả thù cho cô ta, huống chi là kiểu trả thù tốn thời gian như vậy, cần cả thiên thời địa lợi nhân hòa mới làm được.”
“Đúng vậy, nếu bốn người nhà Tôn Tinh đều bị cùng một người giết, thì hắn nhất định đã nhiều lần đến thôn Tiểu Trượng để trinh sát, người trong thôn chắc phải có ấn tượng với hắn. Trừ khi hắn có năng lực trinh sát và phản trinh sát, có thể ngụy trang bản thân, và mỗi lần xuất hiện đều có thân phận mới, mọi người mới không chú ý.”
Ninh Việt nhíu mày: “Năng lực trinh sát và phản trinh sát? Tiểu Hứa, ý cô là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT