Ninh Việt không ngờ bên này cũng không rộng rãi gì, anh nhận lấy chiếc hộp trong tay Hứa Thiên, vừa định đặt lên bàn, thấy chị Lưu nhìn mình, liền giải thích: “Những giám định dấu vết trước đây đều làm qua loa, vất vả lắm mới có được Tiểu Hứa là pháp y chuyên nghiệp, tôi phải nhanh chóng lôi hết các vụ án treo ra để cô ấy phân tích xem sao. Chị Lưu, phòng pháp y các chị dạo này không có việc gì gấp chứ, tôi mượn Tiểu Hứa mấy ngày.”
Chị Lưu nhìn anh, rồi lại nhìn Hứa Thiên, giống như đột nhiên hiểu ra điều gì, cười nói: “Chẳng phải Tiểu Hứa đã được điều đến đội hình sự làm pháp y theo đội rồi sao? Tôi đâu có quản được cô ấy. Đội trưởng Ninh nói đúng, pháp y chuyên nghiệp chắc chắn là khác, biết đâu lại có thể giúp giải quyết hết những vụ án treo này.”
Chị vừa nói vừa kéo Tiểu Lý đang hớn hở muốn tham gia vụ án: “Đi thôi, tôi vẫn còn chút việc chưa làm xong, sang giúp tôi một tay đi.”
Hứa Thiên không biết chị Lưu đã hiểu sai ý, thấy chị đi ra ngoài liền thở phào nhẹ nhõm, nói với Ninh Việt: “Đội trưởng Ninh, anh muốn tra án cũ là muốn tra hai vụ án của ông chủ Điền đúng không, vừa nãy tôi nói chuyện với chị Lưu về vụ án Tôn Xuân Miêu, suýt chút nữa thì lỡ lời.”
“Không sao, thực sự phải tra án cũ, thì sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết. Tôi chỉ muốn mượn hồ sơ ra, tìm một người ngoài cuộc không tham gia vụ án, rồi giúp phân tích một chút, xác định có nên tiếp tục tra hay không.”
Ninh Việt bày ra vẻ nghiêm trọng nói: “Khi đó Lão Điền và tôi đều được điều về cục cùng nhau, làm chung một bàn làm việc, ở chung một phòng ký túc xá, mỗi ngày đối mặt với nhau. Khác gì anh em ruột đâu, trước đây tôi chưa từng nghi ngờ anh ta.”
Hứa Thiên đã lấy hết các chứng cứ bên phòng pháp y ra, có chiếc quần dùng để treo cổ, có hung khí lúc đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play