Anh ta nhận kiểm tra cũng không ngượng ngùng đến vậy, mặc quần xong liền hỏi: “Rốt cuộc khi nào tôi mới về được, Dương Thành thật sự không phải do tôi giết.”
Hứa Thiên lắc đầu: “Chuyện này anh phải hỏi Đội trưởng Ninh, chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm khám tổng quát thôi.”
Đợi anh ta bị đưa đi, Hứa Thiên lại kiểm tra mấy tấm ảnh và phong bì tìm thấy ở nhà Tống Vĩnh Minh lại một lượt, lấy dấu vân tay lưu lại trên đó.
Đợi làm xong so sánh, Tiểu Lý phấn khích nói: “Vậy mà dấu vân tay trên này cũng là của Tào Vượng, xem anh ta còn chối thế nào được! Dù anh ta không mắc bệnh đó, cũng không có nghĩa là anh ta không ăn chơi bậy bạ!”
Hứa Thiên lại ngẩn người, lại là của Tào Vượng, nhưng vừa rồi Tào Vượng rất bình tĩnh, vẻ mặt mặc kệ, đợi các người hành hạ xong thì mau chóng thả tôi về nhà.
Anh ta thật sự là hung thủ sao?
Buổi tối, mọi người tụ tập trong phòng họp, Ninh Việt bắt đầu tổng kết tình hình vụ án.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play