Hứa Thiên ngây người, Thôi Đông Phượng lợi hại đến vậy sao? Chẳng lẽ những cảm xúc sợ hãi đó của chị ta, bao gồm cả sự run rẩy và giọng nói run run đều là giả vờ sao?
Chu Châu càng nói càng tức giận: “Nhưng tôi khôn lanh, lần đầu tiên chị ta không cầm chắc dao suýt chút nữa chém vào chân tôi, tôi tránh được rồi, còn tưởng là chị ta không cẩn thận. Đến lần thứ hai, tôi mới phát hiện ra là chị ta cố ý, tôi sợ hãi, liền hỏi chị ta, Tiểu Đông có phải cũng bị chị ta cố ý hại chết không. Chị ta mới lộ bộ mặt thật, nói chúng tôi đều đáng chết, chị ta là thay trời hành đạo!”
Hứa Thiên không nhịn được nói: “Từ một góc độ nào đó, chị ta cũng không... .”
Ninh Việt lập tức ý thức được cô định nói gì, vội ngăn cô lại, khẽ ho khan một tiếng: “Tiểu Chu, anh nói Thôi Đông Phượng thiết kế giết Trịnh Tiểu Đông, sau đó lại muốn tìm cơ hội giết anh? Bị anh trốn thoát?”
“Không sai, tôi cũng ngu ngốc, sau này mới phản ứng lại, tôi thật sự tức điên lên, tôi và Tiểu Đông đều cho rằng Thôi Đông Phượng là một người ngu ngốc nhu nhược, không ngờ lại bị chị ta tính kế, tôi liền đuổi theo muốn giết chị ta báo thù cho Tiểu Đông, kết quả các anh đi vào, chúng tôi liền... Liền dừng lại rồi!”
Ninh Việt hỏi: “Hai người các anh vì không muốn ngồi tù, liền đạt thành thỏa hiệp, còn thống nhất lời khai?”
“Ừm, lúc đó chúng tôi đều ở trong mộ thất bên trái, một luồng gió thổi vào, chúng tôi đều cảm nhận được, chị ta phản ứng nhanh hơn tôi, nói chắc chắn có người đi vào, chị ta không muốn ngồi tù, bảo tôi hãy suy nghĩ kỹ. Tôi cũng sợ rồi, ban đầu Tiểu Đông đã trộm tờ giấy mà chị ta viết ném đi rồi, chính là muốn thiết kế chị ta với... .”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT