Ninh Việt gật đầu: "Chắc là vậy, Thôi Đông Phượng đi theo ra chỉ muốn chôn xác, che đậy tội ác, cô ta không biết kế hoạch của Trịnh Tiểu Đông và Chu Châu, cũng không ngờ Trịnh Tiểu Đông sẽ đóng vai "pháp y" giải phẫu Lão Dương, cô ta và họ không phải là người cùng một đường."
Hồ Đông lập tức nói: “Đúng vậy, nhưng nếu cô ta từ đầu đến cuối đều bị ép buộc, vậy bây giờ đáng lẽ phải khai báo sòng phẳng mới đúng, trừ khi cô ta có nhược điểm nằm trong tay Chu Châu.”
Tiểu Lý vẫn có chút khó hiểu: “Hiện tại phát hiện ra người chết cũng chỉ có Lão Dương và Trịnh Tiểu Đông. Lão Dương bị Trịnh Tiểu Đông giết, Trịnh Tiểu Đông chết vì tai nạn, Thôi Đông Phượng chẳng phải chỉ phụ giúp thôi sao? Cô ta còn có thể có nhược điểm gì nằm trong tay Chu Châu?”
Hứa Thiên nhìn về phía phòng thẩm vấn kia: “Đúng vậy, rốt cuộc chị ta đang che giấu chuyện gì?”
Ninh Việt gọi cô cùng đi đến phòng thẩm vấn của Thôi Đông Phượng, Thôi Đông Phượng nhìn thấy cô, ngẩn người một lúc, lập tức lại cúi đầu xuống.
“Chị Thôi? Không nhớ tôi à? Ở Hoàng Cô Đồn, chúng ta không phải đã gặp nhau rồi sao? Biết chị mất tích, chúng tôi vẫn luôn tìm chị, rất lo lắng cho chị.”
Thôi Đông Phượng lại cười lạnh một tiếng: “Cô với tôi chẳng thân thích gì sao có thể lo lắng cho tôi, đừng có lừa người. Tôi ra nông nỗi này đều tại cô, đừng ở đó mà giả bộ tốt bụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT