Chu Châu vừa nói vừa lại bắt đầu thở dài: “Đồng chí cảnh sát, thật ra lúc này tôi nên tỉnh ngộ ra rồi, nhưng tôi vất vả lắm mới có được bạn gái, cô ta còn giúp tôi tìm được công việc tốt ở tỉnh thành, tôi thật sự không nỡ bỏ. Hơn nữa người cũng chết rồi, lại còn là một lão già biến thái, áp lực tâm lý của tôi cũng không lớn lắm. Vậy là mua xong đồ, tôi lại quay lại tìm họ, Tiểu Đông bảo tôi đào hố, tôi vốn còn thấy khó tin, đào đến bao giờ mới đào được đến mộ, kết quả chỉ có một lớp đất dày nửa mét, phía sau là cái hang có sẵn.”
Hứa Thiên biết anh ta nói đến cái hang trộm mộ bị phong kín, xem ra Trịnh Tiểu Đông rất hiểu Hoàng Cô Đồn, vậy mà lại tìm được chính xác cái hang trộm mộ, thậm chí còn muốn đặt cơ quan trong đó để hại cô.
Chu Châu bây giờ trông rất thật thà, anh ta kể Trịnh Tiểu Đông đã chỉ huy anh ta và Thôi Đông Phượng khiêng Lão Dương vào trong như thế nào, ba người còn đi tham quan một vòng trong mộ thất.
Hứa Thiên thấy kỳ lạ, lúc họ đi vào thì đáng lẽ mộ thất này phải hoàn toàn kín mới đúng, chẳng lẽ họ không đo xem bên trong có khí độc hay không, hàm lượng oxy thế nào? Vậy mà cứ thế đi xuống?
Cô vừa định hỏi thì Ninh Việt cũng nhớ ra vấn đề này, bắt đầu hỏi Chu Châu.
Chu Châu lúng túng nói: “Tiểu Đông bảo chị họ cô ta vào trước, chị họ cô ta chui vào được mấy mét thì bảo khó chịu, thở không ra hơi, chúng tôi lại đi ra ngoài đợi một lúc lâu mới đi vào.”
“Thôi Đông Phượng nghe lời Trịnh Tiểu Đông đến thế cơ à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play