Theo ghi chép của địa chí thành phố, xưa kia Hoàng Cô Đồn là lăng mộ, gần đó có người trông coi lăng mộ, còn có nô lệ trong nhà cày cấy ruộng tế, những người này sinh sôi nảy nở lâu dần, biến thành thôn xóm.
Khi thành phố Dự Bắc được thành lập, Hoàng Cô Đồn được sáp nhập vào khu phía Bắc của thành phố.
Hứa Thiên nghĩ đến chuyện Trịnh Tiểu Đông chụp ảnh chung với xác chết, không khỏi nói: “Cô ta vẫn chưa đã nghiền, lại chạy đến mộ cổ muốn chụp ảnh chung với cương thi sao?”
"Cương thi?" Ninh Việt khó hiểu nhìn cô.
Hứa Thiên vội giải thích: “À, tôi nói là xác sống, Hoàng Cô Đồn không phải là mộ cổ sao?”
Ninh Việt cười nói: “Sao cô còn nghĩ đến cương thi vậy? Địa chí thành phố không ghi chép sao? Ngôi mộ đó đã bị trộm từ thời Dân Quốc rồi, nhưng nghe nói bên trong chẳng còn gì cả. Cô nghĩ mà xem, triều đại thay đổi, đợi đến khi Hoàng Cô không còn là Hoàng Cô nữa, những người trông mộ đó chắc chắn sẽ là người đầu tiên động tay trộm mộ, tôi nhớ ở đó ngoài huyệt mộ còn có không ít hang trộm mộ, thành phố vốn muốn khai thác thành điểm du lịch, nhưng vị trí không tốt, bên trong cũng đơn sơ.”
Hồ Đông nói: “Đúng vậy, chuyện này tôi cũng nghe nói rồi, không làm thành điểm du lịch được, trước đây hình như có học sinh vào thám hiểm bị mắc kẹt, ngôi mộ này liền bị niêm phong.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT