"Sợ bị chê cười thì không phá án nữa à?" Ninh Việt bực mình nói: “Cậu không điều tra thì tan làm đi, đừng có lảm nhảm ở đây.”
Hồ Đông vội vàng xin lỗi: “Tôi không phải nói không điều tra, tôi nói chuyện này quá kỳ quái, sao có thể biến mất một cách vô cớ được chứ?”
Hứa Thiên lúc này nói: “Đừng nói vô cớ nữa, không phải tự đi thì cũng bị khiêng đi, chỉ là dấu vết hỗn tạp khó nhận ra thôi. Đội trưởng Ninh, tôi còn muốn quay lại hiện trường vụ án xem, lần trước đi chỉ lo lấy DNA, chưa kiểm tra kỹ phòng của Thôi Đông Phượng.”
Tiểu Liêu vội chỉ vào những bức ảnh trên bàn: “Không cần đâu, chúng ta chụp lại hết rồi mà?”
“Chính vì các anh chụp quá rõ nên tôi mới không đi, bây giờ vụ án gặp bế tắc, tôi với tư cách là pháp y đi xem lại hiện trường vụ án, có vấn đề gì sao?”
Tiểu Liêu vừa nghe vội xua tay: “Không vấn đề gì, tuyệt đối không vấn đề gì.”
Ninh Việt bật cười, giọng điệu cũng cố gắng nhẹ nhàng: “Vụ án không có tiến triển mọi người đều sẽ lo lắng, đừng nóng vội, pháp y Hứa của chúng ta là người chuyên nghiệp. Trong mắt cô ấy, bất kể là kiến hay muỗi, chỉ cần đi qua đều sẽ để lại dấu vết, để cô ấy đi tìm lại, biết đâu lại tìm được chỗ bỏ sót.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT