Mọi người vừa định chia nhau ra hành động, thì Phương Tiểu Ngọc trong phòng thẩm vấn lại bắt đầu la hét, nhất quyết đòi gặp cháu trai.
Tiểu Bảo sớm đã đến nhà khách, chơi vòi hoa sen trong phòng tắm cả buổi, được nữ cảnh sát dỗ dành tắm rửa, tay ôm vịt con ngủ gật.
Khi Hứa Thiên xuống lầu vẫn còn nghe thấy tiếng khóc của Phương Tiểu Ngọc: “Thật kỳ lạ, rốt cuộc bà ta có thương Tiểu Bảo không vậy? May mà thằng bé không sao, nếu lúc bà ta ngủ say, Tiểu Bảo xảy ra chuyện gì, chẳng phải hối hận cả đời sao?”
Ninh Việt cười khổ: “Cháu đích tôn mà, chắc chắn là thương rồi, nhưng bà ta thương bản thân mình hơn thôi.”
Hồ Đông nói: “Tiểu Hứa, tôi lại thấy lời cô vừa nói mới là sự thật, bà ta chỉ sợ con trai về không biết giải thích thế nào thôi.”
Hứa Thiên rất tán thành, thật sự không biết nói gì về Phương Tiểu Ngọc này.
Còn có một số dấu vân tay, dấu chân phức tạp cần Tiểu Lý chậm rãi phân biệt giám định, nên lần đi công tác tỉnh thành lần này chỉ có một mình Hứa Thiên, nhưng một mình lại càng nhanh hơn, quen đường thuộc lối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play