Bà ta nói ra câu này xong thì mặt đỏ như đít khỉ, không dám nhìn Ninh Việt và những người khác.
Ninh Việt thở dài, nam nữ yêu đương là chuyện thường tình, dù tuổi đã cao, có lẽ cũng có nhu cầu, anh không khinh bỉ, chỉ cảm thấy bà dì này vì che giấu chuyện xấu của mình, hồ đồ vu oan, hoàn toàn không để ý đến sống chết của con dâu, thật sự là quá ích kỷ.
Hứa Thiên ở bên ngoài nghe vậy cũng không khỏi nhíu mày, dì Phương không phải nói ngủ cùng phòng với Tiểu Bảo sao? Bà ta nửa đêm đi hẹn hò với Lão Dương, bỏ Tiểu Bảo một mình trong phòng, bây giờ lại sợ đứa bé buổi tối sẽ khóc, nên mới khai ra à?
Bà già này đúng là đầu óc không tỉnh táo.
Phương Tiểu Ngọc hoàn toàn không dám nghĩ người khác sẽ nghĩ gì về bà ta, bà ta cúi gằm mặt, hai tay nắm chặt đầu ngón tay, nhỏ giọng nói: “Tôi và Lão Dương nhìn trúng nhau, nhưng con trai và con dâu tôi đều không đồng ý, chuyện Lão Dương lỡ xông vào nhà vệ sinh nữ trước đó, thật sự là hiểu lầm, nhưng họ không tin, nhất định cho rằng ông ấy là lưu manh. Con trai tôi nói nếu tôi còn qua lại với ông ấy, thì sẽ tuyệt giao với tôi, cũng không cho Tiểu Bảo gọi tôi là bà nội, các anh nói tôi còn cách nào khác chứ.”
"Lão Dương nói gì? Ông ta có vì chuyện này mà cãi nhau với con trai và con dâu dì không?" Ninh Việt hỏi.
“Không có, trái lại Lão Dương không giận, ông ấy nói ở gần như vậy, còn hơn cả người nhà, con trai tôi đi vắng, ông ấy thường giúp tôi làm việc nặng, khiêng bếp ga, sửa cửa sổ, còn giúp tôi trông cháu. Ngay cả Tiểu Thôi cũng nói, chuyện trước kia chắc là hiểu lầm, bác Dương này thật sự rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play