Lúc này Hứa Thiên không nhịn được nữa, cô vừa định cãi lại, người kia vào trong quầy hạ quay đầu lại nhìn, vậy mà lại cười, giọng điệu cũng thay đổi hẳn: “Ồ, tôi cứ tưởng ai, hóa ra là đại anh hùng của xưởng dệt bông.”
Hứa Thiên ngẩn người, đây chẳng lẽ cũng là công lao của thím Ngô, mới mấy ngày công mà chuyện này đã truyền đến Cung Tiêu Xã rồi? Cô còn tưởng chỉ có người trong khu xưởng dệt mới biết chuyện của anh em nhà họ Phạm.
Nhưng nhân viên bán hàng đã gặp cô chưa? Sao có thể vừa nhìn đã nhận ra cô là ai?
Hứa Thiên còn chưa kịp nói gì, vị nhân viên bán hàng này lại âm dương quái khí nói: “Muốn mua gì mau nói đi, tôi nhất định sẽ chọn ngày sản xuất mới nhất cho cô, tránh cho nữ anh hùng của chúng ta lại làm hỏng việc của tôi.”
Hứa Thiên nhíu mày, xem ra không phải thím Ngô nói, không biết vị đại tỷ này quen Chu Châu hay Trịnh Tiểu Đông.
Cô không thích chịu cái ấm ức này, vốn dĩ định không mua đồ nữa, cãi nhau với người này một trận, lúc này lại đổi ý, khổ sở nói: “Chị xinh đẹp ơi, chị đừng khen em nữa mà, em đâu có lợi hại đến thế. Em là người mới, gà mờ, lập được chút công nhỏ, người trong cục nhìn em không vừa mắt, nói em là anh hùng, đấy đều là chế nhạo em đấy chứ, cũng chẳng thấy ai ghi công phát thưởng cho em cả.”
Vị nhân viên bán hàng kia vốn mang vẻ mặt chua ngoa cay nghiệt, nghe thấy cô gọi "chị xinh đẹp" thì mặt đỏ lên, trong nháy mắt có chút xấu hổ, cô ta sờ vào bím tóc dài vừa uốn, lúng túng vô cùng, giọng điệu cũng dịu dàng hơn vài phần: “À, cái đó, tôi không có ý chế nhạo cô đâu, người ở đơn vị cô quá đáng vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play