Thấy cảnh tượng như vậy, Lạc Nhân Ấu nhíu mày, khẽ hỏi: "Nhìn thấy Thần Tộc thì phải hành lễ quỳ lạy sao?" Khi nàng chưa biết thân phận của mình, nhìn thấy hoàng đế còn không quỳ. Giờ lại bảo nàng quỳ lạy kẻ thù của chính mình sao? Nàng không làm được. Lạc Thần mím chặt môi, cảm xúc bị kìm nén không bùng nổ. Muốn Thiếu Thần Chủ quỳ sao? Hắn có thể móc tròng mắt của nhóm người này ra! Khâu Thiên vội vàng giải thích: "Không phải, họ quỳ cũng là vì sinh tồn. Chúng ta đứng cách khá xa, cứ nhìn thôi là được." Lạc Nhân Ấu nhìn xung quanh, phát hiện những du khách khác cũng không quỳ, chỉ là vô cùng tò mò nhìn chằm chằm phía trước. Một số thương nhân thậm chí bỏ cả quầy hàng, chen chúc về phía trước, hận không thể đến gần để xem Thần Duệ. Lý Thi Song căn bản không dám đưa ra bất kỳ ý kiến nào, chỉ đứng sau ba người, nắm chặt chuôi kiếm. Dù sao Lạc Nhân Ấu làm gì thì nàng làm theo. Nàng hoàn toàn không ngờ mình đến Nam Vực một chuyến, hết lần này đến lần khác nhìn thấy Thần Duệ không nói, lại còn trở thành kẻ thù với Thần Tộc. Nếu chuyện này xảy ra một tháng trước, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ!
Lạc Nhân Ấu có chút sốt ruột. Khi đứng khoanh tay, ngón tay nàng không ngừng gõ nhẹ lên cánh tay mình: "Sao họ vẫn chưa đi? Sáu con vân khí thú và bốn con có gì khác nhau?" Lạc Thần: "Vân khí thú không phải là yêu thú hiếm có. Thông
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.