Có lẽ là bị mấy lời trêu ghẹo của Chu Hành dọa cho sững người, sắc mặt Trầm Nhứ khựng lại, như thể có dòng điện chạy qua tai, rồi màu đỏ ở vành tai cô càng lúc càng đậm, tựa như sắp nhỏ máu đến nơi.
Đây là lần đầu tiên Chu Hành gọi cô bằng từ ngữ thân mật đến vậy.
Giọng nói của anh như mang theo một ma lực khiến người ta khó lòng kháng cự, vừa khiến cô xấu hổ, vừa làm cô như chìm đắm không lối thoát.
Một lúc lâu sau, cô mới cúi đầu lí nhí thốt ra một câu: “Anh đừng nói linh tinh.”
Ngược lại với cô, Chu Hành chẳng những không thấy ngại ngùng gì, mà khi nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô lại càng muốn “trêu chọc” thêm.
Anh khẽ cười, giọng nói mang theo chút âm sắc khàn khàn, như có hạt cát nhỏ nhẹ lướt qua: “Anh không nói linh tinh, đó là cảm nhận thật lòng của anh.”
Ngừng lại một nhịp, anh cố tình ghé sát tai cô, hơi thở ấm nóng phả lên: “Bé con, em hôn giỏi thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT