Phòng huấn luyện là hạng mục được trang hoàng tỉ mỉ nhất. Sau khi hoàn thiện tường, đèn, và lắp tấm kính lớn cuối cùng, mọi thứ trông đã ra dáng một đội tuyển chuyên nghiệp.
Bạch Du đứng ngoài tấm kính rộng lớn, vô cùng hài lòng với hiệu quả này.
Chu Tầm Văn nhẹ nhàng lau bụi trên kính, vẻ mặt xót xa: “Cậu còn cười được, cậu có biết riêng tấm kính này đã tốn của tôi 28 vạn không? Đôi lúc tôi thật sự không hiểu được những người chơi chuyên nghiệp như các cậu. Phòng huấn luyện chẳng phải để huấn luyện sao? Làm lộng lẫy thế này để làm gì, có máy tính là được rồi…”
Bạch Du vờ như không nghe thấy: ‘LCE của tôi bao giờ thì tới?”
Chu Tầm Văn bực bội: “Cậu có biết cái loại cậu muốn phải hơn 200 vạn không? Đợi cậu đánh lên LDL rồi tính. Không thì tôi thấy cậu không xứng.”
Bạch Du: "?"
Không phải cậu bảo tôi xứng đáng với những thứ tốt nhất sao?
Sau khi phòng huấn luyện được dọn dẹp xong, Bạch Du chính thức đưa các tuyển thủ của mình từ “quán net đen” chuyển đến phòng huấn luyện mới.
Nhân sự đội tuyển không đủ, đến cả Chu Tầm Văn cũng phải xắn tay áo vào giúp. Bạch Du thấy cậu ta mệt đến đau lưng: “Cậu thanh niên nhiệt huyết không cần tiền của cậu đâu rồi? Sao không gọi đến giúp?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play