Bạch Du mở lịch sử trò chuyện, không nói gì.
Cạnh bên, Chu Tầm Văn không ngừng ngáp, quầng thâm mắt hiện rõ. "Tôi dùng nick phụ kết bạn với cậu ta, trước đó còn cố tình khóa vòng bạn bè. Không biết làm thế nào mà cậu ta phát hiện ra.”
Bạch Du bấm vào vòng bạn bè, nhìn thấy ngay ảnh nền. “Bức ảnh đó không phải tôi với cậu sao?”
Chu Tầm Văn mở to mắt, suy nghĩ kỹ một lúc lâu. “Bức ảnh đó chụp nhỏ thế, lưng cậu quay lại, tôi lại đeo kính râm, đến mẹ ruột nhìn ảnh gốc cũng không nhận ra tôi. Vậy mà cậu ta nhìn cái là nhận ra à?”
Bạch Du đặt điện thoại xuống, không hề ngạc nhiên. “Từ Ba có giác quan rất nhạy bén, tốc độ nắm bắt chi tiết của cậu ta nhanh gấp ba lần người thường. Ngay cả trong một trận giao tranh hỗn loạn, cậu ta cũng có thể phân biệt được sự khác nhau giữa những đòn đánh thường của các vị tướng. Bức ảnh này không thể làm khó được.”
Chu Tầm Văn gãi đầu. Cậu ta từng nghe tin đồn về Từ Ba, nhưng không ngờ lại thần kỳ đến vậy. “Thế giờ làm sao? Cậu có đi gặp cậu ấy không?”
Bạch Du trầm ngâm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng hít một hơi thật sâu và đưa ra quyết định: “Tôi đi một mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT