"Mẹ, Tiểu Vân, đến nếm thử xem, đồ ăn nấu sẵn ngon hơn hay đồ thời mạt thế ngon hơn?"
"Được, được..."
Bà Tạ lau nước mắt, một tay kéo Tạ Oánh, một tay kéo Tạ Vân, cùng ngồi xuống bàn ăn.
“Ngon quá!”
"Ngon không thể tả!"
Bao nhiêu năm rồi chưa được ăn món như thế này. Họ gần như quên mất hương vị ấy.
Nước mắt rơi vào bát, hòa lẫn chút vị mặn. Bà Tạ không kìm được nghĩ đến chồng mình, nếu ông ấy còn ở đây, được thưởng thức miếng thịt kho tàu này thì tốt biết bao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play