Tại Cục Cảnh sát Phố London.

Cass đang xem tài liệu trong phòng lưu trữ thì đột nhiên nhận được tin nhắn từ Coslin.

"Nguồn ô nhiễm nghiêm trọng ư? Xuất hiện trong nhà của nhân viên cảnh sát đã chết."

Nghe được từ ‘nghiêm trọng’ thốt ra từ miệng Coslin, đủ thấy tình hình không mấy lạc quan.

"Chưa vào đến hiện trường mà đã gặp phải nguồn ô nhiễm nghiêm trọng... Sophia, chúng ta mau qua đó hỗ trợ họ. Mang cả tài liệu đi luôn."

"Nguồn ô nhiễm nghiêm trọng, sao có thể chứ!?" Sophia cũng bị dọa cho hết hồn.

Cass rất lo lắng cho tình hình của đồng đội.

Dù sao thì trong một căn nhà kín, sẽ bất lợi cho việc phát huy thực lực của một tay bắn tỉa như Coslin.

Còn Hàn Đông, tuy đã thể hiện thực lực mạnh mẽ trong sự kiện Ghoul lần trước, nhưng phần lớn đều dựa vào vật triệu hồi, thể chất của cậu còn không bằng người thường.

Hai người lập tức cho hết hồ sơ về ‘Khu phố 37’ vào ba lô, rồi đi về phía lối ra của cục cảnh sát.

Cạch!

Đột nhiên.

Một nhân viên cảnh sát bước tới, đóng sầm cửa chính của cục lại, nhìn Cass và Sophia bằng ánh mắt kỳ quái.

"Thưa các Kỵ sĩ tập sự tôn kính, xin hãy giao lại hồ sơ cho chúng tôi.

Quy định đã ghi rõ, tài liệu liên quan đến vấn đề ‘ô nhiễm’ thuộc dạng cơ mật, chỉ có nhân viên chuyên trách trực thuộc Hiệp Sĩ Đoàn hoặc Giáo Hội, khi có giấy phép tương ứng, mới được phép mang ra ngoài."

Khứu giác của Cass rất nhạy bén, anh ngửi thấy một luồng khí tức ‘không ổn’ đang lan tỏa trong không khí của cục cảnh sát.

Anh lập tức nhìn quanh đại sảnh.

Từng nhân viên cảnh sát vốn nên đang cắm cúi làm việc, giờ đây đều ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm hai người bằng ánh mắt kỳ quái.

"Sophia, đưa hồ sơ cho họ."

"...Em có thể dùng huy hiệu của gia tộc để cưỡng chế mang những tài liệu này đi."

"Đưa cho họ." Cass nhấn mạnh một lần nữa.

"Vâng ạ."

Sau khi Sophia giao nộp toàn bộ tài liệu.

Tất cả những người trong cục đang nhìn chằm chằm họ bỗng chốc trở lại bình thường, tiếp tục làm việc của mình.

Nhân viên cảnh sát đứng chặn trước mặt hai người nở một nụ cười bình thường, mở lại cửa chính.

"Nếu có gì cần giúp đỡ, hai vị Kỵ sĩ tập sự cứ việc ra lệnh... chúng tôi nhất định sẽ ‘hết lòng hỗ trợ’."

"Ừm..."

Cass kéo tay Sophia, rời khỏi cục cảnh sát, rảo bước nhanh đến khu phố tiếp theo.

Mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng gã nhân viên kỳ quái đang không ngừng vẫy tay chào tạm biệt họ nữa.

Sophia đỏ mặt vì Cass chủ động nắm tay cô mà mãi không buông.

Nhưng Cass lại có vẻ mặt nghiêm trọng, còn bất an hơn cả lần phát hiện ra hang ổ Ghoul.

"Chuyện này nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều... Ngay cả Cục Cảnh sát Phố London cũng có vấn đề.

Ngay từ đầu tôi đã có chút nghi ngờ, dinh thự Baker ở nơi xảy ra án mạng, sao có thể chỉ có một nhân viên cảnh sát vào đó tìm kiếm, rồi đột tử ở nhà được.

Xem ra, lúc đó hẳn đã có rất nhiều nhân viên cảnh sát cùng vào dinh thự tìm kiếm.

Một người trong số đó vì ý chí mạnh mẽ, tự chống lại sự xâm nhập của ô nhiễm nên đã đột tử... còn những người khác hẳn đã bị ô nhiễm khống chế rồi."

Sophia nghe vậy cũng thoát ra khỏi ảo tưởng đẹp đẽ, vẻ mặt kinh hãi:

"...A! Toàn bộ nhân viên của cục cảnh sát đều bị ô nhiễm ư? Sao có thể, chuyện này đã liên quan đến vấn đề an ninh quốc gia, phải do Hiệp Sĩ Đoàn trực tiếp ra tay giải quyết chứ?"

Cass giải thích: "Sự việc vừa mới xảy ra không lâu, lại thêm cục cảnh sát có vấn đề, nên thông tin mà Hiệp Sĩ Đoàn nhận được có thể là do cục cảnh sát ngụy tạo.

Dĩ nhiên, lệnh truy thưởng cũng có giới hạn thời gian. Một khi chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ trong khoảng thời gian này, Hiệp Sĩ Đoàn sẽ lập tức can thiệp... nhưng đến lúc đó có lẽ đã quá muộn.

Đằng sau [Sự kiện Bóng ma Phố London] có thể ẩn giấu một bí mật to lớn đe dọa đến sự an toàn của Thánh Thành.

Tất cả đều đã được lên kế hoạch.

Thao túng những kẻ lang thang để tạo ra ‘vụ án giết người tàn độc’, từ đó dụ một lượng lớn nhân viên của cục cảnh sát vào dinh thự Baker.

Chúng ta chỉ mới tiếp xúc một phần thông tin đã thấy kinh hãi đến vậy, nếu tiếp tục đi sâu vào, chắc chắn sẽ phát hiện ra sự thật còn kinh khủng hơn.

Tạm thời không nói đến chuyện này nữa... Mau đến hỗ trợ Coslin và Hàn Đông thôi."

Hai người gọi một chiếc xe ngựa, chạy hết tốc lực đến đó.

...

Nhà của bà lão.

Nhờ uống Nước Thánh tinh khiết, tình hình của Coslin đã cơ bản hồi phục.

Hiện tại anh chỉ bị ảnh hưởng nhẹ bởi ảo giác và ảo thanh, chỉ cần tập trung chú ý thì không có gì đáng ngại... Dĩ nhiên, vẫn phải tránh bị ô nhiễm lần hai, nếu không anh thật sự có thể bị tha hóa, thậm chí là biến dị.

Khi nhìn thấy cảnh tượng âm u kỳ quái ở tầng hai, trong lòng Coslin cũng run lên.

Năng lực tầm xa của anh rất khó phát huy trong không gian hạn chế thế này... một khi bị áp sát sẽ rất phiền phức.

"Học trưởng Coslin, thiết bị của anh có thể định vị mục tiêu ở phòng nào không?"

Tầng hai có tổng cộng ba phòng riêng biệt, hiện tại cửa đều đang đóng chặt.

Dựa vào tốc độ di chuyển trước đó của bà lão, một khi Hàn Đông và Coslin chọn sai phòng, bà ta rất có thể sẽ nhanh chóng tẩu thoát, hoặc nấp trong một góc tối nào đó để đánh lén hai người.

"Có thể... nhưng chỉ cảm ứng được thôi, không thể định vị chính xác."

Coslin lấy từ trong ba lô ra một món đạo cụ giống như 「Đá Nam Châm Cộng Hưởng」.

Bên trong có pha đồng thau với độ tinh khiết cao, khi đến gần nguồn ô nhiễm, độ rung sẽ tăng lên, từ đó phán đoán khoảng cách xa gần với mục tiêu.

Không thể định vị chính xác một cách trực tiếp.

"Học trưởng, để tôi tìm mục tiêu, anh yểm trợ phía sau nhé."

"Cẩn thận một chút... thứ lần này không đơn giản đâu, đặc biệt phải cẩn thận, tuyệt đối đừng nhìn thẳng vào mắt mục tiêu quá lâu."

"Vâng."

Hàn Đông cầm Đá Nam Châm Cộng Hưởng bước lên tầng hai.

Âm khí tỏa ra từ kẽ sàn nhà sẽ tự động xâm nhập vào cơ thể sinh vật sống, lúc đầu sẽ có cảm giác lành lạnh, nhưng nếu tích tụ nhiều sẽ gây ra các triệu chứng nghiêm trọng như ‘hoại tử xương’, ‘suy tạng’.

Tuy nhiên, với sự bảo vệ của 「Trang phục bác sĩ mỏ chim」, chiếc áo choàng đen của Hàn Đông có thể ngăn cách hoàn toàn luồng âm khí này bên ngoài cơ thể.

Cậu chậm rãi đi qua ba căn phòng đang đóng kín cửa.

Thế nhưng, 「Đá Nam Châm Cộng Hưởng」 trong tay không có phản ứng gì quá mãnh liệt... ngược lại, khi đi đến cuối hành lang, viên đá lại rung lên nhè nhẹ.

Hàn Đông lập tức hồi tưởng lại hình dáng bên ngoài của tòa nhà trong đầu.

"Nhìn bề ngoài thì chỉ có hai tầng... nhưng thực tế, kết cấu vòm tam giác trên đỉnh tòa nhà cho thấy có một gác xép ẩn. Dựa vào cảm ứng của viên đá, mục tiêu rất có thể đang trốn ở trên đó."

Ngay lúc Hàn Đông đang cố tìm cách lên gác xép.

Coslin, người có sự tương thích mạnh mẽ với đồ vật và máy móc, đã phát hiện ra ‘manh mối’ trên chiếc đèn dầu treo tường ở hành lang.

Anh áp tai vào bề mặt đèn dầu, thông qua tiếng va chạm của các linh kiện bên trong khi vặn van đèn, anh đã phát hiện ra một công tắc đặc biệt được giấu bên trong.

Cạch!

Công tắc ẩn được kích hoạt.

Một tiếng máy móc vang lên từ trần nhà, một chiếc thang xếp được mở ra và hạ xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play