Chương 93: Ngọc Bị Trộm Rồi (1)

Chiều muộn, cuối cùng Cố Tiểu Khê cũng tích đủ điểm, không gian Hệ Thống Đổi Cũ Lấy Mới một lần nữa được nâng cấp.

Chỉ là, cấp bậc giao dịch của cô vẫn ở mức người mới, người mới cấp 4.

Đánh giá nghề nghiệp của cô cũng vẫn là Chuyên gia Thanh Lọc Rác một sao.

Điểm khác biệt duy nhất chính là kho kỹ năng.

Trong kho kỹ năng, một quyển sách nhỏ ánh vàng xuất hiện, trên đó liệt kê hàng loạt kỹ năng mới.

Nào là Thuật Quan Trắc để quan sát thiên tượng, Thuật Thiêu Đốt siêu mạnh, thậm chí còn có Thuật Lôi bạo đáng sợ và Thuật Nén Không Gian kỳ diệu.

Có điều, số điểm công đức cần để đổi lấy chúng cũng kinh khủng không kém. Chỉ riêng Thuật Quan Trắc đã ngốn mất 50 điểm công đức.

Còn Thuật Nén Không Gian? Tận 500 điểm công đức!

Cái quyển sách kỹ năng này rốt cuộc là đang muốn khuyên cô từ bỏ hay đang muốn kích thích cô cố gắng đây?

Cô còn đang suy nghĩ thì đột nhiên, toàn bộ kỹ năng trên sách biến mất, quyển sách ánh vàng cũng hóa thành một cuốn sách đen kịt.

Cùng lúc đó, trong đầu cô vang lên một lời cảnh báo:

[Không gian đồng hành của hệ thống hiện có một chủ nhân tạm thời mang ác niệm cực lớn đối với ký chủ. Hiện tại đóng cửa kho kỹ năng, kích hoạt chế độ Tranh Đoạt Lãnh Địa.

Vui lòng lĩnh ngộ Thuật Lôi Bạo trong vòng bảy ngày! Nếu không, ký chủ sẽ gặp nguy hiểm tính mạng!]

Cố Tiểu Khê đứng sững, hoàn toàn mơ hồ.

Chủ nhân tạm thời của Không Gian Đồng Hành là ai?

Tranh Đoạt Lãnh Địa nghĩa là gì?

Cô phải học được Thuật Lôi Bạo trong bảy ngày?

Khoan đã, cô nhớ không nhầm thì kỹ năng này cần tới 100 hay 150 điểm công đức gì đó mà?

Tại sao nếu không học được thì cô sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng?

Càng nghĩ càng rối, nhưng lúc này chẳng có bất kỳ gợi ý hay lời nhắc nào để giúp cô tìm ra câu trả lời.

Cô sốt ruột đến mức đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không biết nên làm gì tiếp theo.

Vô thức, cô lấy miếng tử ngọc đeo trên cổ ra nhìn, phát hiện ra Thiên Bình Xứng trên mặt ngọc đã xuất hiện trở lại. Chỉ là, nó không còn phát sáng nữa, ngay cả viên ngọc cũng mất đi màu sắc.

Cảm giác như... một người bệnh nặng, sắp không chịu nổi nữa.

Nhìn cảnh này, cô càng hoảng hơn!

Không Gian Đồng Hành? Đồng hành?

Chẳng lẽ, không gian Hệ Thống Đổi Cũ Lấy Mới này còn có một không gian khác song hành?

Miếng tử ngọc này là Lục Kiến Sâm đưa cho cô, liệu anh có biết chuyện này không?

Nghĩ tới đây, cô theo bản năng nhìn về phía Lục Kiến Sâm đang trò chuyện với trưởng thôn cách đó không xa.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt cô, Lục Kiến Sâm nói vài câu với trưởng thôn rồi nhanh chóng bước về phía cô.

Thấy cô gái nhỏ vốn luôn rạng rỡ nay lại lộ vẻ bất an, anh nhẹ giọng hỏi: "Em thấy không khỏe ở đâu à?"

Cố Tiểu Khê kéo anh ra một góc khuất, lấy miếng tử ngọc trên cổ ra cho anh xem.

"Miếng ngọc này em luôn đeo trên người. Trước đây nó rất sáng, rất đẹp, nhưng bây giờ đột nhiên lại mất đi ánh sáng."

Lục Kiến Sâm nhìn thoáng qua miếng tử ngọc, lập tức nhận ra nó đang bị một tầng sương xám đen bao phủ, trong lòng thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Cố Tiểu Khê quan sát sắc mặt anh, rồi hỏi tiếp: "Em có một cảm giác rất lạ... Miếng ngọc này, có phải còn một miếng khác không?"

Ánh mắt Lục Kiến Sâm trầm xuống, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.

"Phải. Đây là miếng ngọc mà ông ngoại anh để lại trước khi qua đời. Ông có hai miếng, dặn anh đưa miếng này cho người sẽ trở thành vợ anh trong tương lai. Còn miếng kia, vốn là anh đeo bên mình. Nhưng lần trước khi làm nhiệm vụ, nó bị trộm mất rồi."

Cố Tiểu Khê sửng sốt: "Bị trộm?"

Lục Kiến Sâm giơ tay xoa nhẹ đầu cô, khẽ gật: "Ừ. Ông ngoại từng nói, đây là một đôi Tử Mẫu Ngọc rất hiếm có."

Ông ngoại còn bảo rằng, nếu là hai người có tâm ý tương thông cùng đeo, họ sẽ có thể cảm nhận được sinh khí của đối phương.

Chỉ là, khi ấy anh không để tâm đến chuyện đó.

Hoặc cũng có thể nói, khi ấy anh hoàn toàn không nghĩ rằng sẽ có một ngày, anh thật sự gặp được một cô gái mà anh muốn yêu thương, muốn dành cho cô những gì tốt nhất, muốn cùng cô tâm ý tương thông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play