Chương 622: Cô Đâu Có Rảnh Mà Chịu Cái Tức Này (2)
Cô hơi bất ngờ, lên tiếng: "Sức chịu đựng của anh khá đấy!"
Bệnh nhân dạng này thường rất sợ nhìn vào gương!
Vinh Húc ngượng ngùng đặt gương xuống: "Bác sĩ Cố, cảm ơn cô! Tôi cảm thấy gương mặt này của mình vẫn còn hy vọng!"
Tối qua thấy thế nào rồi?" Cố Tiểu Khê hỏi.
"Lúc đầu không có cảm giác gì, về sau thấy hơi ngứa rát, nhưng vẫn chịu được."
Cảm giác đó đúng là hành anh suốt nửa đêm không ngủ được, nhưng đến gần sáng thì lại đỡ hẳn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play