Chương 55: Cô Gái Trong Di Vật (1)
Chiều tối, nhà tắm mà Cố Tiểu Khê mong chờ cùng với nhà vệ sinh sau nhà cuối cùng cũng xây xong.
Nhân lúc lớp xi măng trên nền chưa khô, Lục Kiến Sâm còn dẫn theo Cố Đại Xuyên ra bờ sông gần đó nhặt ít đá cuội để lát nền phòng tắm.
Làm vậy vừa sạch sẽ lại vừa hợp vệ sinh, hơn nữa nước cũng có chỗ thoát đi.
Sau này nếu anh không có nhà, cô gái nhỏ của anh cũng không cần phải vất vả xách nước tắm đổ đi nữa!
Số đá cuội còn dư, anh dùng để lát thêm một lối đi nhỏ trong sân. Như vậy, kể cả khi trời mưa, nhà vẫn sạch sẽ, khô ráo.
Cố Tiểu Khê nhìn mà vô cùng hài lòng, càng hiểu thêm về Lục Kiến Sâm.
Người đàn ông này, đúng là chu đáo đến từng chi tiết!
Buổi tối, Cố Tiểu Khê nấu mì sợi cho mọi người. Tuy món ăn đơn giản, nhưng chỉ cần thêm một muỗng sốt thịt do mẹ cô làm, hương vị đã trở nên thơm ngon khó cưỡng.
Cố Đại Xuyên ăn liền hai bát to, sau đó nói với em gái mình: "Mai anh có nhiệm vụ, không qua đây được. Em ở nhà nhớ đóng cửa kỹ, ngủ sớm một chút."
Cố Tiểu Khê gật đầu: "Em biết rồi, yên tâm đi! Anh ra ngoài nhớ cẩn thận, nhanh nhẹn một chút!"
Cố Đại Xuyên bật cười: "Yên tâm! Đâu phải mình anh, còn có Lục... à, em rể anh nữa. Có em ấy đi cùng, chẳng cần phải lo."
Lục Kiến Sâm hơi nhướng mày, ánh mắt mang theo ý cảnh cáo: "Bất kể lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác, tuân thủ kỷ luật, toàn lực ứng phó, tuyệt đối không được chủ quan!"
"Rõ!" Cố Đại Xuyên lập tức đứng thẳng, thái độ nghiêm túc hẳn lên.
Sau đó... anh ấy quay người bỏ chạy!
Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt. Hình như... anh trai cô có vẻ rất sợ Lục Kiến Sâm thì phải?
Các chiến sĩ khác thấy Cố Đại Xuyên chạy mất, cũng nhanh chóng lẩn đi hết.
Lục Kiến Sâm dọn dẹp bếp núc xong, thuận tiện đun nước nóng cho cô, còn dặn dò: "Nhà tắm vẫn chưa dùng được, tối nay em cứ tắm trong phòng đi. Nếu anh không có nhà, nhất định phải cài chốt cửa cẩn thận!"
Cố Tiểu Khê ngoan ngoãn gật đầu: "Em biết rồi!"
Mười lăm phút sau, Cố Tiểu Khê thoải mái ngâm mình trong bồn tắm. Mấy tia nước nhỏ tự động phun ra, dịu dàng giúp cô gội sạch mái tóc dài. Cảm giác này thật sự thư thái vô cùng.
Tắm xong, cô vuốt nhẹ tóc, những luồng gió mỏng manh lập tức len lỏi, khẽ khàng hong khô từng sợi tóc cho cô.
Trải nghiệm này khiến tâm trạng Cố Tiểu Khê vui vẻ đến mức sắp bốc hơi. Cô thay đồ xong liền nhào lên giường, thoải mái nằm dài.
Ban đầu chỉ định nằm một chút thôi, ai ngờ chẳng mấy chốc cô đã chìm vào giấc ngủ.
Lúc Lục Kiến Sâm vào phòng, cảnh tượng đầu tiên anh nhìn thấy chính là dáng vẻ ngủ say của cô gái nhỏ.
Mái tóc dài buông xuống giường, vòng eo thon lộ ra một chút, đôi chân dài khẽ co lại, hai bàn tay trắng nõn ôm lấy chăn.
Anh biết Cố Tiểu Khê rất đẹp, nhưng khoảnh khắc trước mắt vẫn khiến trái tim anh rung động không thôi.
Anh nhẹ nhàng nâng tay cô lên, đặt một nụ hôn lên đó.
Anh muốn bảo vệ cô, muốn cho cô một cuộc sống tốt đẹp hơn. Vì thế, anh cần phải nỗ lực hơn, mạnh mẽ hơn nữa!
Sợ đánh thức người đang ngủ say, anh giảm nhẹ động tác, cẩn thận đổ nước tắm đi, rồi tắm rửa sạch sẽ.
Sau đó, anh nhẹ nhàng lên giường.
Vừa định kéo chăn đắp cho cô, cô gái nhỏ này bỗng nhiên trở mình, lăn thẳng vào lòng anh.
Mềm mại thơm tho ôm trọn vào ngực, nhất thời, lòng dạ Lục Kiến Sâm rối bời.
Anh cố gắng kiềm chế, cuối cùng vẫn không nỡ đánh thức cô.
Vậy nên, đêm nay, người khổ sở chính là anh!
Sáng hôm sau, khi Cố Tiểu Khê tỉnh dậy, Lục Kiến Sâm đã chuẩn bị ra ngoài.
Nhìn cô gái nhỏ vừa mở mắt, dáng vẻ vẫn còn ngái ngủ, cả người như một chú mèo lười, đáng yêu đến mức phạm quy.
Anh nhịn một chút, rồi không nhịn được nữa, cúi xuống hôn lên môi cô một cái.