Chương 152: Con Người Ấy Mà, Sợ Nhất Là So Sánh (2)
Lúc nghe Cố Tiểu Khê nói mình đang làm việc ở trạm xử lý phế liệu, người đầu tiên lên tiếng phản đối lại là Tư Nam Vũ.
"Quân khu Thanh Bắc anh từng đến rồi, trạm xử lý phế liệu cách căn cứ rất xa. Để Kiến Sâm tìm cho em công việc khác đi."
Lục Kiến Sâm cưới được cô vợ nhìn mong manh yếu ớt thế kia, nước da trắng trẻo mịn màng, thực sự không hợp chút nào với công việc ở trạm thu mua phế liệu!
Bà cụ Lục cũng gật đầu đồng tình: "Đúng thế, Nam Vũ nói có lý. Nếu không vào đoàn văn công thì làm bác sĩ, y tá cũng được mà! Lần trước Kiến Lâm gọi điện về có nhắc tới chuyện này, nói viện trưởng Trần ở bệnh viện quân y rất coi trọng cháu, mà cháu cũng đang học y đúng không?"
Cố Tiểu Khê giải thích: "Cháu có học y, nhưng cháu thực sự thích công việc ở trạm phế liệu. Cháu cũng rất hứng thú với máy móc, ở đó cháu có thể tiếp xúc với rất nhiều linh kiện kim loại, bây giờ cháu đã có thể tự sửa chữa nhiều thứ rồi!"
Cố Tiểu Khê cố ý dàn dựng một chút, hé lộ đôi phần về khả năng của mình để mọi người hiểu lý do cô chọn làm ở trạm phế liệu.
Ông cụ Lục tỏ vẻ ngạc nhiên: "Cháu là con gái mà lại thích máy móc à?"
Cố Tiểu Khê gật đầu chắc nịch: "Vâng! Ba cháu làm việc trong nhà máy cơ khí, từ nhỏ cháu đã thích theo ông ấy xem ông sửa đồ. Cháu không chỉ sửa được đồng hồ, xe đạp, mà ngay cả máy kéo cháu cũng sửa được nữa đấy!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play