Giang Nguyên thấy Thu Cảnh Minh không cảm kích, cậu đảo cảm thấy không ngoài ý muốn. Cậu không cho rằng Thu Cảnh Minh sẽ bởi vì được cậu kéo một phen, liền đối với cậu mang ơn đội nghĩa. Sở dĩ ra tay, đơn giản là bởi vì khoảng cách cậu với Thu Cảnh Minh gần nhất... Mặc kệ hai người này lại như thế nào ghê tởm cậu, nhưng đứa nhỏ này là vô tội.
Người đàn ông ngã ngồi trên mặt đất thu hồi tầm mắt đang dừng ở trên bụng Thu Cảnh Minh, rồi lại đối diện với thần sắc quan tâm của Thu Cảnh Minh. Bởi vì chột dạ hắn vội không ngừng mà tránh cho cùng Thu Cảnh Minh đối diện tầm mắt.
Nhưng mà hắn vừa quay đầu, một bóng người rơi vào trong mắt.
Đồng tử hắn chợt phóng đại!
Tên này sao lại ở chỗ này?
Phương Thi nghe thấy giọng nói vội vàng chạy tới, vốn dĩ nhìn thấy Thu Cảnh Minh thì tâm tình của nàng lập tức liền trở nên không tốt, chính là loại tâm tình kia ở trong nháy mắt con nuôi thiếu chút nữa ngã xuống thì không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại lo lắng. Rốt cuộc nuôi nhiều năm như vậy, muốn nói không có tình cảm, kia khẳng định là giả.
Thấy Thu Cảnh Minh chuyển nguy thành an, Phương Thi mới vừa thở phào một hơi, đột nhiên bên tai vang lên một giọng chất vấn lạnh lẽo, nàng không khỏi sững sờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT