Hứa Trầm đương nhiên không thể nói thứ này không phải do mình làm, nghiêm túc nói: “Chắc là thằng nhóc này tự thiết kế.”
Nhà nghiên cứu lão làng nghe vậy hơi sững sờ, đợi hai giây, chợt dường như đã suy nghĩ thông suốt điều gì đó, dùng tay vỗ vai Hứa Trầm nói: “Lão Hứa, chuyện này tôi phải nói ông. Ông như vậy là không được đâu. Mấy đứa trẻ này không thể chiều chuộng. Tôi biết đứa trẻ này có thiên phú, ông rất thích nó, nếu không cũng sẽ không vì đứa trẻ này mà đồng ý đi giảng bài ở trường quân đội. Bất quá ông dùng kết cấu do chính mình thiết kế để nâng đỡ nó, tôi cho rằng ngược lại bất lợi cho sự phát triển của đứa trẻ này sau này.
“Thế này đi, thiết kế cơ giáp này thêm tên nó vào, sau này nó vào Trung khoa viện làm việc thì khởi điểm sẽ cao hơn những người khác rất nhiều. Còn cái kết cấu áp lực tinh diệu này thì ông đừng nói là do đứa trẻ này làm.
“Dù ông có nói như vậy, ông nói ra ai sẽ tin? Ai mà chẳng nghĩ là ông làm thầy muốn nâng đỡ đứa trẻ này? Ông xem trọng đứa trẻ này, những người kia liền hùa theo thổi phồng. Đừng vì nâng đỡ mà giết chết một đứa trẻ tốt. Yêu tài là chuyện tốt, nhưng cũng không thể quá mức chiều chuộng.”
Hứa Trầm: “Tôi yêu tài, nhưng tôi căn bản không nghĩ đến việc nâng đỡ nó!”
Nhà nghiên cứu lão làng liếc Hứa Trầm một cái, cười hì hì nói: “Không nghĩ đến việc nâng đỡ nó? Vậy tại sao ông đột nhiên lại gọi nó đến phòng thí nghiệm giúp đỡ? Chờ nó tốt nghiệp chính thức nhập chức cũng kịp mà.
“Chẳng lẽ không phải muốn để lại tên nó trong ‘Bạch Vương Tọa’ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT