“Được không?”
Nghe thấy giọng nói hơi có chút ‘nài nỉ’ của Kỷ Nhung, Giang Nguyên lúng túng nói: “Được...”
Sau khi đồng ý, Giang Nguyên hơi do dự một chút, rồi đưa bàn tay còn lại ra, dùng hai tay bao bọc lấy tay Kỷ Nhung trong lòng bàn tay.
Cậu bây giờ đang ở trong tòa nhà này, cách nơi ở cũ một đoạn đường. Lúc trường học xây tòa nhà này, đã cân nhắc đến việc ký túc xá của Omega và Alpha ở gần nhau quá dễ dẫn đến rắc rối, nên khoảng cách với ký túc xá của các học viện khác là rất xa.
Thời tiết hai ngày này đã chuyển sang mùa ẩm lạnh. Từ ký túc xá của cậu ấy đi đến đây, quần áo của Kỷ Nhung chạm vào da thịt đều có cảm giác lạnh buốt.
Giang Nguyên ngẩng đầu, lén nhìn Kỷ Nhung một cái. Cậu phát hiện trên hàng lông mi dài của Kỷ Nhung đọng những giọt nước long lanh trong suốt, là hơi nước ngưng tụ.
Chẳng trách người Kỷ Nhung lại lạnh như vậy, vì để chiếu cố cậu, nửa đêm còn đặc biệt đến tìm cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT