Vương An Tín biết đại ca mình không giống người thường, khái niệm về tiền bạc không rõ ràng lắm, đồng thời cũng không có khái niệm về độ khó chăn nuôi và giá bán của một con Tuyết Văn Linh Ngưu. Hắn lo Vương An Nghiệp vì không hiểu tình hình nên mới hào phóng như vậy.
"Nhiều quá, nhiều quá, có một hai trăm con là được rồi."
Mấy con rồng của Ngao thị tuy rất thèm thuồng năm trăm con Tuyết Văn Linh Ngưu kia, nhưng vừa nghe giá trị cũng bị dọa cho giật nảy mình, vội vàng khiêm tốn từ chối:
"Mỗi con rồng được chia một con là chúng ta đã mãn nguyện lắm rồi."
"Không sao, tiền tài tuy quý giá, nhưng tình nghĩa còn vô giá hơn."
Vương An Nghiệp bình tĩnh nói:
"Nếu ta đã nói năm trăm con, thì là năm trăm con. An Tín, sau này lo liệu việc này. Nếu Vương thị chúng ta không đủ, có thể lấy lệnh bài thân phận của ta đến hoàng thất mượn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT