Lời còn chưa dứt, Tưởng Ngọc Tùng đã cảm thấy một tia chớp màu xanh có hoa văn lướt qua bên cạnh, kéo theo một tràng tiếng gió.
Nhưng chưa được bao xa, "tia chớp" đó đã bị đại phu nhân Vương thị, Liễu Nhược Lam, đột nhiên xuất hiện tóm lại:
"Nha đầu nhà ngươi, bài tập vốn đã kém, ở tộc học lại vất vả như vậy, không bồi bổ não sao được?"
"Ủa, An Nghiệp cũng ở đây à? Con cúi gằm mặt trốn trong góc làm gì thế, bà cố suýt nữa không nhìn thấy con. Mà nói chứ, con cũng mấy ngày rồi không đến thăm bà cố, hôm nay đến thật đúng lúc, coi như con có lộc ăn, món 'Canh linh mễ hạt quả phức hợp lươn phiến xích huyết' của ta nấu hơi nhiều một chút, ngày thường con học hành cũng mệt, ăn cùng Lung Nhi đi."
Câu nói này, như một tia sét đánh ngang trời trong cuộc đời u ám của Vương An Nghiệp.
Tim hắn như vỡ nát, khóe mắt chảy ra những giọt lệ tủi hờn, nhưng trên mặt vẫn phải nặn ra một nụ cười ngoan ngoãn:
"Nghiệp Nhi thích nhất là canh bà cố nấu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play