Thấy lão không có sắc dục, hai kẻ sĩ thở dài nhẹ nhõm.
Trần Dung được hai tỳ nữ một trái một phải nâng đỡ, đồng thời cũng là cưỡng ép, đi ra ngoài sân, lên xe ngựa, hướng tới tây viện.
Trần Dung ngồi trong xe ngựa nhắm hai mắt, trong vẻ mặt trầm tĩnh mang theo lạnh lùng, còn có khinh thường.
Hai tỳ nữ nhìn thoáng qua nàng, lại nhìn thoáng qua nhau, đều không lên tiếng. Đến tận lúc này, các nàng mới biết được nữ lang trước mắt không thèm coi vương gia ra gì. Làm sao các nàng còn dám nói năng l* m*ng giống như vừa rồi?
Hai nàng đều không chú ý tới, sắc mặt Trần Dung trầm tĩnh như nước, lúc này hai tay lại đan chặt nhau vào nhau: Làm sao bây giờ? Tôn Diễn cũng bị hoài nghi rồi, hơn phân nửa sẽ có người theo dõi trông chừng, làm sao còn có thể cứu ta ra? Sớm biết vậy thì lúc ấy hẳn nên bảo Bình ẩu tìm Vương Hoằng xin giúp đỡ. Hừ, tiểu tử kia vô lễ với ta, dù thế nào cũng phải cứu ta một lần chứ?
Tây viện cũng không khác so với mấy chủ viện và hậu viện, trong viện cây cối rậm rạp, núi giả hồ nước, trang trí thật sự tinh xảo.
Khi hai tỳ nữ đỡ Trần Dung xuống xe, trên gian tiểu lâu thỉnh thoảng ló ra một cái đầu. Đây đều là một số cô nương còn trẻ xinh đẹp, các nàng nhìn thấy Trần Dung, ánh mắt đồng thời biểu lộ sự thương hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT