Vì chuyện này, hắn cũng mang theo bốn quản sự tới, mọi lí do thoái thác đều đã suy nghĩ chu toàn. Trần Dung vốn là do hắn quản lý, hắn muốn nàng đưa lương thực cũng là suy nghĩ vì đại cục, ai cũng không thể cự tuyệt nửa chữ.
Nhưng hắn vạn lần không ngờ, nữ lang Trần Dung này không biết bị bệnh thần kinh gì, ở thời điểm mình chưa kịp mở miệng đã tự tiện tuyên bố lấy ra lương thực đưa cho Tôn tiểu tướng quân, còn đưa tới đó mười xe, lấy danh nghĩa của chính nàng!
Lúc này, trong lòng hắn vô cùng căm tức, nhưng làm gì bây giờ đây? Đã không còn cớ để đoạt lương thực rồi.
Trần Dung quay đầu lại, nàng chớp mắt to, tò mò nhìn Trần Nguyên há miệng cứng lưỡi rồi gọi: “Bá phụ? Bá phụ?”
Nàng gọi vài tiếng, Trần Nguyên mới thanh tỉnh lại. Hắn lại khụ khụ, muốn mở miệng, nhưng sau khi nhìn thoáng qua các quản sự mang vẻ mặt bội phục nhìn Trần Dung thì đành phải ngậm miệng. Sau một lúc lâu, hắn mới gật đầu, nghiêm túc nói: “Rất khá, thật rất khá. Tuy rằng A Dung chỉ là nữ lang nhỏ tuổi, đối với đại sự lại biết tiến thối, điểm này rất khá.”
Hắn lại ho khan một tiếng: “Bá phụ đến chỉ muốn thăm hỏi con thôi. Hiện tại thấy con khỏe là tốt rồi.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Dung đỏ lên, nàng vui sướng thi lễ với hắn, vui vẻ nói: “Tạ bá phụ khen ngợi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT