Trần Dung tiến lên một bước, quỳ gối trước mặt hắn, nói: “A Dung tiến đến cầu kiến thúc phụ, là muốn cầu thúc phụ, đừng đem A Dung cho bất cứ trượng phu nào làm thiếp thất.”
Lời của nàng vừa dứt, Trần Thuật nhíu mày, hắn vừa bật thốt lên muốn hỏi, nhìn Trần Dung đánh giá sau một lúc lâu, đảo mắt thầm nghĩ: Nàng chỉ là một nữ lang vừa tới Nam Dương, làm sao có thể biết gia tộc mới đưa ra an bài như thế?
Nếu không phải do nàng thám thính, thì phải nói là cô nương trước mắt này đã suy đoán ra việc này ư? Mới chỉ 15 tuổi, chẳng những trước đó biết thành Nam Dương thiếu lương thực, còn có thể đoán biết an bài của gia tộc, nữ lang này, quả như mọi người kể lại, là nữ tử thông minh tài trí.
Trần Thuật nhìn chằm chằm Trần Dung, chậm rãi nhấp một ngụm rượu, sau khi thuận tay buông chén xuống, hắn thản nhiên hỏi: “A Dung tặng mười cỗ xe lương thực, đó là vì việc này sao?”
Lời này vô cùng thẳng thắn, chẳng những trực tiếp, còn tàn khốc.
Trần Dung cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt, qua một lúc, nàng thấp giọng trả lời: “Vâng.”
Nàng nói vâng, nàng cứ thế trả lời là vâng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT