Loại hối hận, khủng hoảng này chỉ trong thời gian ngắn ngủi truyền khắp mọi người. Nhiều đệ tử hoa phục đứng cũng đứng không vững, lại không chịu nổi mà khóc rấm rứt.
Nhiễm Mẫn dựa lưng vào tuấn mã lông đỏ cao lớn của y, ánh mắt thâm thúy lẳng lặng đảo qua mọi người.
Nhiễm Mẫn chỉ đứng ở nơi đó đã làm cho người ta cảm thấy một loại sát khí tận trời. Huống chi lúc này, trong ánh mắt y toát ra hỏa diễm âm trầm? Ánh mắt kia quét về phía nào, mọi người đều rụt người lại.
Nhìn đám người sợ hãi rụt rè này, Nhiễm Mẫn chậm rãi đứng thẳng dậy.
Thân hình của y cao lớn, vừa đứng thẳng, càng hiển lộ điều này. Ánh mắt hắn lóe ra hỏa diễm cùng hắc ám vô tận nhất nhất đảo qua mọi người, đột nhiên hét to: “Không được khóc!”
Tiếng quát vừa vang lên, tiếng khóc liền im bặt!
Nhiễm Mẫn buông cương ngựa, đi lên phía trước hai bước, theo bước đi của y, mọi người không tự chủ được lui về phía sau hai bước, chỉ có Vương Hoằng và đám danh sĩ vẫn không nhúc nhích, vẫn mỉm cười, thong dong nhìn y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT