Trần Dung nhẹ nhàng lên tiếng “Uhm.”
Trần Tam lang thở dài một tiếng, thì thào nói: “A Dung không biết, thời gian trước, gia tộc bỏ ra một số tiền lớn mua một ít lương thực, mấy ngày hôm trước truyền đến tin tức, nói là đoàn xe của gia tộc khi đi qua thành Tây Minh thì gặp người Hồ, mọi lương thực đều bị người Hồ đoạt đi rồi.”
Trần Dung ngẩn ra, người Hồ cướp lương thực của bọn họ ư? Loại sự tình này, nói với một nữ lang như nàng thì có ích lợi gì?
Trần Tam lang hiển nhiên cũng biết nghi hoặc của nàng, sau khi hắn nhìn thoáng qua Trần Nguyên, thì tiếp tục nói: “Người của chúng ta vừa vặn biết Nhiễm tướng quân đã ở phụ cận. Lấy sự dũng mãnh phi thường của Nhiễm tướng quân, nếu y nguyện ý cướp lại lương thực kia, quả thực chỉ là nhấc tay chi lao.”
Dừng một chút, hắn cảm thấy khó có thể mở miệng: “Khi người của chúng ta tìm Nhiễm tướng quân, ngay cả bóng dáng y đều chưa nhìn thấy thì đã bị ngăn cản. Mấy lần đều là như thế…… A Dung, nghe nói Nhiễm tướng quân đối với muội rất tốt, việc này xem ra chỉ có thể nhờ muội xuất mã.”
Lời này, quả thật là khó có thể mở miệng, một nữ lang chưa cưới gả như nàng, vậy mà bị yêu cầu ngàn dặm xa xôi đi gặp một nam nhân!
Trần Dung đã hiểu ra từ đầu đến cuối, trong lòng cười lạnh một tiếng. Nàng chậm rãi ngẩng đầu nhìn Trần Tam lang, mở to mắt, nói với giọng yếu ớt: “Nhưng A Vi cũng có quen biết với Nhiễm tướng quân mà, sao gia tộc không phái tỷ ấy đi trước?” Dừng một chút, giọng nói của nàng nhỏ như tiếng muỗi vo ve: “Cũng giúp thành toàn cho một nhân duyên tốt đẹp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT