Lại một lần nữa, lời của nàng vừa thốt ra, tiếng cười sắc nhọn của Lý thị lại vang lên: “Chẳng lẽ A Dung ngươi còn có danh tiết sao? Ha ha, một đêm không về nhà, cũng không biết ngủ với mấy nam nhân, vậy mà còn trách ta gióng trống khua chiêng áp giải ngươi.”
Ngay lập tức, gương mặt Trần Dung tím hồng. Nàng quay phắt đầu trừng mắt nhìn Lý thị.
Tiếng quát nhẹ của Nguyễn thị truyền đến: “Vả miệng!”
Đầu tiên Lý thị ngẩn ra, đảo mắt gương mặt nàng ta đỏ bừng, nàng ta chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng tát trên mặt mình một cái, khóc lóc kêu lên: “Phu nhân!”
Nguyễn thị cũng không thèm liếc nhìn nàng ta một cái, uống một ngụm trà, chậm rì rì nói: “Trần thị ta cũng là thế gia công khanh trăm năm, loại lời nói th* t*c không chịu nổi này, nhóm dân đen có thể nói, nhưng ngươi không thể nói.”
Lý thị vội vàng cúi đầu, đáp: “Vâng vâng.” Vừa đáp lời, nàng ta lại nhẹ nhàng đánh trên mặt mình vài cái.
Nguyễn thị quay đầu lại nhìn về phía Trần Dung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT