Chàng mỉm cười, không chút để ý vung roi, nói: “Là một con đường nhỏ, ít người quay lại, không có đồng ruộng, lưu dân cũng không thích.”
Trần Dung hiểu được ý của chàng, chàng là nói, con đường này thực an toàn.
Gánh nặng trong lòng nàng được buông bỏ.
Ngay khi nàng chuẩn bị tiếp tục hỏi, giọng nói thanh nhuận êm tai, tựa như nước suối của Vương Hoằng lại vang lên: “Quanh con đường nhỏ này ta đều quen thuộc.” Dường như chàng biết nàng muốn hỏi cái gì nên đã trả lời trước.
Lời này Trần Dung có chút không tin, nàng giật mình, nhìn về phía bóng dáng của chàng.
Nhưng mà, nàng không mở miệng chất vấn. Nàng biết, cho dù là Nhiễm Mẫn, hay là Vương Hoằng, bọn họ quyền cao chức trọng, loại người này không thích lời nói của mình bị ai nghi ngờ, lại càng không thích phải giải thích nhiều.
Gió từ từ thổi đến, phất mái tóc Vương Hoằng, phất rèm xe xao động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT