Văn sĩ trung niên kia nhướn mày, kinh ngạc nhìn bóng dáng của nàng, sau một lúc lâu cúi đầu nhìn túi hương, ha ha cười, khẽ nói: “Trên đời này lại có nữ lang thờ ơ với Thất lang ư? Đúng là thú vị.” Rồi hắn xoay người bước vào trong điện.
Xe ngựa khởi động.
Ngoài xe, Thượng tẩu đứng ở bên ngoài, cũng không biết Vương Nghi từng đề cập kết thân với Trần Công Nhương liền than thở: “Lang Gia Vương Thất này cũng không biết suy nghĩ cái gì, vừa không nguyện ý nạp nữ lang nhà ta, lại đưa túi hương, chẳng lẽ chỉ muốn chơi đùa một chút thôi sao?”
Tiếng than thở của lão truyền vào trong tai Trần Dung. Lúc này Trần Dung ngơ ngác ngồi trên tháp, hai tay đan vào nhau, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh diễm nhất thời sáng ngời dị thường, nhất thời lại lộ ra uể oải, rõ ràng là mặt hồ mùa xuân bị khuấy đảo……
Xe ngựa chạy ra phía ngoài.
Trong tiếng bánh xe lạo xạo chạy trên lớp tuyết đọng, ánh tuyết trắng bạch, trăng sáng chiếu rọi cả bầu trời xuyên thấu qua góc rèm xe chiếu vào trên mặt, trên người Trần Dung.
Cũng không biết qua bao lâu, nàng kéo rèm xe ra, để gió lạnh thấu xương thổi bay ma tâm loạn như tơ, thổi đi đỏ ửng trên mặt. Dần dần, hai mắt của nàng khôi phục vẻ bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play