Lúc này, Vương Nghi vì nghênh đón Vương Hoằng mà suất lĩnh đại đội tư quân, xông qua người Hồ vây quanh vào thành Nam Dương. Tin tức này đối với sĩ tộc thành Nam Dương mà nói đúng là rất tốt.
Trần Nguyên là người có da mặt dày, tuy rằng hắn giận dữ trở về Trần phủ, nhưng lúc này lửa giận cũng đã tiêu tan. Với hắn mà nói, tuy rằng bị nhục nhã ở Lưu phủ là một chuyện khó có thể chịu được, nhưng so sánh với tính mạng thân gia cũng không tính là gì. Việc cấp bách hiện giờ vẫn nên nghĩ biện pháp xin gia nhập vào Lang Gia Vương thị, chạy theo tư quân của bọn họ thoát thân vẫn tốt hơn. Trong lúc Trần Nguyên suy nghĩ, xe ngựa của hắn đã chạy vào trong sân.
Vừa mới xuống xe ngựa, Trần Nguyên nghĩ tới vừa rồi khi nghe thấy những lời kia, nên lại xoay người bước lên xe ngựa, quát: “Đi đến sân viện của Trần Công Nhương.”
“Vâng.”
Một ngày đảo mắt trôi qua.
Vừa qua giữa trưa, Trần Dung đã nghe thấy trong sân của Trần Vi truyền đến tiếng cười vui, cùng tiếng nói chuyện ríu rít.
Tiếng cười đùa theo gió lọt vào tai, Trần Dung không để ý, xoay người trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play