Hiện tại nhìn biểu tình này, chẳng lẽ là trùng hợp ư?
Đúng lúc này, Trần Dung nhìn về phía ngã tư đường, giọng thấp xuống, thì thào nói: “Chàng ở nơi như thành Mạc Dương thật sự là đã chịu khổ, ta còn nghĩ rằng sẽ không được gặp lại chàng nữa.”
Lời này nhắc nhở chúng nữ, đúng vậy, thành Mạc Dương kia là nơi tử vong, Trần Dung cũng không ngu dốt, cho dù nàng muốn gặp gỡ tình lang, cũng phải chọn thời điểm an toàn mà đi chứ. Xem ra việc này quả nhiên là trùng hợp.
Nghĩ như thế, chúng nữ lại tươi cười.
Trần Vi xông lên, nàng vây quanh Trần Dung dạo qua một vòng, cười nói: “A Dung, muội gầy đi, cũng đen đi rồi. Xem ra, nếu Thất lang hẹn muội, nhất định muội phải đánh phấn mới được.”
Nàng ta nói đến đây, mắt vừa chuyển nhìn thấy Bình ẩu, không khỏi cả kinh kêu lên: “Sao lão nô này còn ở đây?”
Tiếng nói vừa dứt, giọng nói mất hứng của Trần Dung từ phía sau vang lên: “Lúc ở trên đường gặp được lưu dân, Bình ẩu che ở phía trước ta. May mắn xe ngựa tiến lên đúng lúc, nếu không phải vậy, ta thật sự không biết sẽ phát sinh chuyện gì. A Vi, bà là một trung phó đối với ta có ân cứu mạng, bởi vậy ta mang bà trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play