Trong phòng an tĩnh lại.
Sau một lát, Tôn Diễn mới nói: “Đúng rồi, nghe nói khi người Vương gia vào thành, tươi cười, đi lại thong dong, cực kỳ ung dung. A Dung, đó là muội vào thành cùng bọn họ đúng không?”
Nghe thấy ngữ khí của cậu, chuyện Trần Dung bộc lộ tài năng khi qua cửa thành vốn không được truyền ra. Xem ra là Vương Hoằng bày mưu đặt kế. Người kia, vĩnh viễn nàng cũng không thể nhìn thấu chàng.
Trần Dung gật đầu, nói: “Đúng.” Dừng một chút, nàng thấp giọng nói: “Chủ ý này là ta đưa ra. Ta biết có thể đi vào từ cửa thành phía tây, cũng biết người Hồ sẽ không tấn công chúng ta.”
Tôn Diễn ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm. Cậu khẽ hỏi: “Là muội đưa ra chủ ý?”
Trần Dung gật đầu.
Tôn Diễn trở nên ngơ ngác. Cậu đứng lên, chắp hai tay, đi qua đi lại trong vòng. Sau khi đi được vài bước, cậu dừng chân, mắt nhìn Trần Dung càng thêm sáng rỡ: “Hóa ra Trần Dung lại biết dụng binh! Tốt! Nếu muội cũng cho là như vậy, thế thì đêm nay chúng ta phá vây.” Cậu xoay người đi ra bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT