Nhiễm Mẫn thở dài một tiếng, nhảy xuống ngựa.
Y đỡ nàng dậy, ôm vào trong lòng, mạnh mẽ kéo mặt nàng đang che dưới tay áo ra, Nhiễm Mẫn vừa giúp nàng lau bụi đất bám trên mặt, vừa thở dài: “Ngay cả người cũng dám giết, ngã một cái đã khóc thương tâm như thế? Thật sự đúng là nữ lang mà.”
Y lau lung tay hai cái, cánh tay phải ôm nàng, lại đặt lên lưng hỏa long mã của mình.
Trần Dung vội vàng giãy giụa, nàng mở to đôi mắt đỏ hồng, vừa rơi lệ vừa kêu lên: “Ta ngồi xe ngựa của mình.” Sau khi thốt ra những lời này, nàng xoay người linh hoạt nhảy xuống lưng ngựa.
Vừa rời khỏi lưng ngựa, Trần Dung đã vọt vào bên trong xe ngựa, vội vàng kéo rèm xe xuống. Nhiễm Mẫn nhìn động tác liên tiếp, nhanh như chớp của nàng thì buồn cười, lắc lắc đầu. Đúng lúc này, chỉ thấy rèm xe được vén lên lần nữa, Trần Dung giơ roi ngựa, đem mũi roi để vào cổ họng y, quát với vẻ hung tợn: “Họ Nhiễm kia, ngươi còn dám không thành thật, cẩn thận ta phế bỏ ngươi!”
Tiếng quát vang lên, uy phong mười phần.
Có điều lúc này trên mặt nàng trộn lẫn vệt nước mắt và bùn đất, cả người tựa như một con mèo hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT