Nam nhân, cho dù có bao nhiêu thâm cừu đại hận với ngươi, dù hận ngươi thấu xương, nhưng lúc nằm trong lòng hắn, vào buổi sáng, hắn vẫn có phản ứng.
Dư Lộ bỗng dưng do dự, lúc này phải làm sao?
Là giả vờ như không phát hiện, chờ Trần Chiêu tỉnh lại trước, hay phải giả như một thiếu nữ ngây thơ, tay sờ xuống, sau đó hồn nhiên hỏi: A Chiêu, trên người chàng có cây gậy hả, cứ đ.â.m ta.
Chỉ là vừa nghĩ, Dư Lộ liền muốn nổi da gà.
Cô không thèm để ý, rướn người cắn cằm Trần Chiêu.
Quả nhiên Trần Chiêu tỉnh dậy, vừa mới mở mắt là một mảnh mờ mịt, đến lúc thấy Dư Lộ đang cười tủm tỉm, hắn mới nhớ lại. Hắn định đẩy Dư Lộ ra ngoài, nhưng Dư Lộ vẫn ôm chặt hắn không chịu buông.
"A Chiêu." Giọng Dư Lộ có chút khàn vì mới ngủ dậy, "A Chiêu, nếu ta đã đi theo huynh thì cả đời đều là người của huynh. Huynh...huynh muốn thế nào cũng được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT