Theo hắn thấy, người mà Dư chủ tử hồng hạnh ra tường, rất có thể là đường đệ Trần Chiêu của hắn!
Nữ nhân của Vương gia mà nó cũng dám muốn, Trần Bì rất muốn đoạt lại đao của đường đệ hắn để bổ đầu nó ra xem trong đó chứa cái gì!
Trần Chiêu cứ như không nhìn thấy, nói: “Đại ca, Vương gia rất quan tâm chuyện này, huynh không mau dẫn người đi tìm đi, sao còn muốn đến chỗ này nữa. Đệ không có thời gian giúp huynh đâu, Vương gia sai đệ đi làm chuyện khác rồi.”
Cuối cùng Trần Bì vẫn không nhịn được, tiến lên túm áo Trần Chiêu, hạ giọng quát: “A Chiêu, mày biết Vương gia rất quan tâm đến Dư chủ tử, mày không thể làm chuyện gì có lỗi được! Mày có biết, nếu Vương gia biết được mày đang giúp nữ nhân của ngài ấy chạy trốn, ngài ấy sẽ gϊếŧ mày đó!”
Trần Chiêu mặc kệ, chỉ nhún vai nói: “Đại ca, huynh đang nói gì vậy, đệ nghe không hiểu.”
Trần Bì tức muốn chết, nhưng không thể trực tiếp động thủ với hắn, đành phải đẩy hắn ra, xoay người chỉ vào cửa: “Mày đừng giả ngu với tao! Mày mở cửa ra! Mở ra cho tao vào lục soát, tìm được người rồi tao mang về luôn!”
Cách cánh cửa, Dư Lộ đang ở bên kia, tay thì cầm cây gậy. Lúc nghe thấy tiếng động ở cửa cô còn tưởng là Trần Chiêu đến, sau nhận ra tiếng động đó giống như tiếng phá cửa thì cô mới thấy không đúng. Cô muốn tìm chỗ núp, nhưng cô vừa không biết leo tường, khu nhà này lại nhỏ đến mức có thể nhìn rõ được mọi thứ qua một cái liếc mắt, cô chỉ có thể kinh hồn bạt vía cầm gậy đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT